Thứ Ba, 25 tháng 9, 2007

Trung Thu

Hôm nay là ngày Tết Trung Thu..
Nhanh quá nhỉ. Mới đó rồi lại đến Trung Thu rồi, vậy mà tôi cứ mơ hồ như dường mới thấy mấy quầy bánh Trung Thu giăng đèn hoa ngoài phố của những ngày tháng bảy. Ở đây là thế, vừa bước qua tháng bảy là đã có Bánh Trung Thu của tháng Tám bài bán ngoài phố rồi. Có phải cái không khí sôi động quá sớm ấy lại làm lòng người thay vì náo nức lại chai sạn đi không?
Tối qua ra phố, tôi thấy hình như mình đã già đi rất nhiều. Tôi không còn cảm giác háo hức nữa. Mọi thứ với tôi lúc này thật bình thường. Mà sao có thể háo hức được khi cái bụng đói meo mà cái đâu còn phải đội cái "nồi cơm điện". Tôi chạy nhanh đi tìm quán cơm, ăn vội & quay về.
Về trể sau một ngày làm việc mệt mỏi, tôi nằm dài nghe những bài hát quen thuộc. Cái thói quen này đã hình thành từ thời còn là sinh viên. Tiếng guitar êm êm bên tai với giọng hát ấm, bài hát "You're my everything" đã làm tôi mê tít khi lần đâu tiên biết nghe nhạc Quốc Tế hồi năm lớp 8. Đó là tâm trạng của một gã đang yêu. Trong mắt gã cái gì cũng đẹp, những tia nắng, tiếng chim hót hay những vì sao lấp lánh như nói rằng gã đang yêu. Cái dịu ngọt của tình yêu làm gã say đắm. Lời bài hát thật lãng mạn, mà giọng ca thì cứ buồn buồn làm sao ấy... Lâu lắm rồi tôi mới nghe lại bài hát này, những cảm xúc ngày xưa ùa về vẹn nguyên. Bài hát này gắng liền với lần thất tình đâu tiên trong đời tôi. Nó làm tôi miên mang nghĩ về một thời ngây dại. Đúng ngày ấy thật dễ thương, nhưng dường như nó trôi qua quá nhanh, mà khi nghĩ lại thấy lòng tiếc nuối quá...

Không có nhận xét nào: